Phải
dứt khoát đoạn tuyệt với chủ nghĩa
Marx-Lenin,
mọi người quyết phá rào cản độc tài,
cùng nhau đứng lên nắm lấy
cơ hội kiến tạo một
NƯỚC VIỆT NAM MỚI !
(Trích Chương cuối trong sách:
Việt Nam “Đổi mới” ? ! Hay: Treo đầu dê,
bán thịt chó !)
NHỮNG ĐIỀU NÊN NHỚ, NÊN
TRÁNH VÀ NÊN LÀM
Cho tới ngày
hôm nay hầu như chưa có một nhân vật nào từng
giữ trọng trách trong ĐCSVN từ HCM cho tới Nguyễn
Phú Trọng đă không ngớt lời ca tụng chế
độ toàn trị theo ư thức hệ Marx-Lenin. Theo họ,
chính nó đă đưa tới hết thắng lợi này tới
thắng lợi khác cho VN. Ở trong hoàn cảnh của họ
có lẽ không thể chờ đợi khác được,
mèo phải khen mèo dài đuôi! Nhưng có một số
người cũng từng ở vị trí cao đă trải
ḷng tâm sự có cái nh́n khác. Như cựu TT Vơ Văn Kiệt
đă có nhận định chân thực nhưng rất thấm
thía về cái mà các đồng liêu của ông gọi là „chiến
thắng“ vào dịp kỉ niệm ngày 30.4 mỗi năm là,
trong ngày này „có triệu người vui, nhưng cũng có
triệu người buồn!“ Nhưng lời tâm sự
thành thực này ông Kiệt chỉ thổ lộ ra sau khi ông
giă từ quyền lực, trở về làm thường
dân có dịp bắt tay lên trán nh́n lại hoàn cảnh của
đất nước và tự vấn với chính ḿnh. Nhiều
người cũng ở tâm trạng như ông. Thử hỏi
một người cả t́nh cảm và trí óc bị phân
đôi như vậy th́ làm sao c̣n vui được! Một
dân tộc cũng rơi vào hoàn cảnh như thế th́ c̣n
đau khổ biết nhường nào!
Không chỉ từ
1986 bao nhiêu triệu nhân dân ta đă bị động viên sức
lực và tiền của vào thực hiện „công thức
đổi mới“ vừa cực ḱ sai lầm vừa ngây
thơ ngớ ngẩn, như đă tŕnh bày toàn bộ trong tập
sách này; mà cả trước đó từ trước và sau
1954 bao nhiêu triệu đồng bào đă phải hi sinh trong
cuộc nội chiến vô cùng tàn khốc, với sự tiếp
tay từ bên ngoài. Nhưng nh́n vào những kết quả thực
tiễn hiện nay th́ lợi tức đầu người
của VN mới chỉ đạt ở mức trung b́nh thấp
khoảng trên 2000 USD/năm, theo tiêu chuẩn quốc tế.
Hăy nh́n vào hàng chục triệu nông dân vẫn phải canh tác
theo lối con trâu đi trước cái cày đi sau. Hăy nh́n
vào hàng triệu công nhân phải làm gia công, sống đói
rách trong các pḥng trọ „như chuồng gà“. Hăy nh́n vào các
thanh niên và cả phụ nữ c̣n con thơ, nhưng
đang bị giam giữ, chỉ v́ không thể nhắm mắt
làm ngơ trước những sai trái của bạo quyền
đang tước đoạt các quyền tự do dân chủ
căn bản của nhân dân.
Hăy nh́n vào các hải đảo của VN đang bị
phương Bắc chiếm đóng. Hăy nh́n lên những
người đang có quyền lực trong BCT, cả nhiều
tướng Công an và Quân đội; họ đang sống
phè phỡn trong những biệt điện, nhà lầu
được xây dựng từ những đống tiền
tham nhũng do bóc lột, bóp cổ và đàn áp nhân dân!
Tại sao bao
nhiêu triệu người phải hi sinh nhưng lại dựng
lên một chế độ toàn trị thối nát và tàn bạo
như ngày hôm nay! Nhà thơ nổi tiếng Bùi Minh Quốc,
từng là đảng viên và sĩ quan QĐND, cũng đă
trải ḷng như vậy nói lên tâm sự của chính ḿnh và
bao nhiêu đồng đội đă suốt đời hi
sinh cùng cả với những người thân
thương, nhưng vào cuối đời lại phải
là nạn nhân của những người cầm đầu
đă từng thề thốt xây dựng một nước
VN phú cường, dân chủ và văn minh! Sau bao nhiêu năm
đấu tranh gian khổ và lao động lầm than,
nhưng v́ sao „Bốn ngàn tuổi mà dân không chịu lớn?“
Như câu hỏi rất mộc mạc và chân thành trong bài
thơ „Đất nước ḿnh ngộ quá phải không
anh?!“ của cô giáo thuộc thế hệ trẻ Trần Thị
Lam nhắc nhở mọi người!
Hăy nh́n sang những
nước có hoàn cảnh gần với VN từ sau Thế
chiến thứ hai như Nam hàn, Đài loan, Nhật và Đức.
Cũng từ những đống tro tàn của chiến
tranh và hận thù, nhưng các chính quyền và dân tộc này
đă biết lấy nội lực làm căn bản để
cùng nhau kề vai sát cánh xây dựng lại đất nước.
Nay những quốc gia này đă trở thành những nước
công nghiệp hàng đầu, lợi tức đầu
người hàng năm lên tới mấy chục ngàn Dollar,
các quyền công dân căn bản được tôn trọng,
trong đó cả quyền tham dự b́nh đẳng của
công dân vào công việc chung của cộng đồng.
Như vậy
để nắm vững những nguyên nhân chính đưa
tới thất bại của ĐCSVN và những nan giải
của đất nước ngày hôm nay, không thể chỉ
nh́n từ 1986 mà phải nh́n lại từ 1945. Chúng ta hăy
b́nh tâm và sáng suốt cùng nhau phân tích để nh́n rơ với
tấm ḷng „Dắt tay nhau đi dưới tấm biển
chỉ đường của trí tuệ“ như Hà Sĩ
Phu từng đề nghị, một trí thức từng
trưởng thành trong XHCN nhưng đă ngộ ra được
những sai lầm cực ḱ nguy hiểm của chế
độ toàn trị. Trí tuệ ở đây không phải
chỉ dùng bộ óc thông minh, tinh thần khoa học, mà c̣n cả
bằng tấm ḷng trong sáng và thiện tâm. Quyết chí từ
nay không để một cá nhân hay tổ chức độc tài nào có thể lợi
dụng „mỏ vàng“ là ḷng yêu nước của nhân dân ta
cho những chủ trương điên rồ và những ư
thức hệ sai lầm. Như nữ văn sĩ
Dương Thu Hương từng là đảng viên có thời
đă tin vào „Thiên đường mù CS“ vừa tâm sự và cảnh
báo cho chúng ta. Mới đây khi quyết định rời
bỏ ĐCS nữ nghệ sĩ Nguyễn Thị Kim Chi
đă thiết tha kêu gọi: „Tôi thành tâm mong mỏi ngày càng
có nhiều đảng viên có lương tri, c̣n tâm huyết
với dân, với nước, nhất là thế hệ trẻ,
tiếp tục rời bỏ Đảng CSVN, Đoàn Thanh
niên CSVN. Vận nước, tương lai dân tộc tùy thuộc
mỗi người Việt Nam chúng ta!“
1. Cần
đặt đúng vị trí và vai tṛ của các Chính Đảng
trong một xă hội dân chủ và văn minh
Một đảng
chính trị là một tổ chức của một số
người có cùng chí hướng, kết hợp cùng nhau
để theo đuổi những mục tiêu chính trị,
cao nhất là nắm chính quyền để thực hiện
các hoài băo chính trị, hay trở thành các chính đảng
đối lập để kiểm soát đảng cầm
quyền và ngăn ngừa chế độ độc tài.
Xét về số lượng, chính đảng chỉ là một
nhóm người. Nhưng một quốc gia thường
bao gồm nhiều triệu người, thậm chí hàng
trăm triệu hay tỉ người. Xét về mặt
chính kiến và mục tiêu, quan điểm và ư muốn của
một nhóm người không thể luôn luôn đồng nghĩa
với quan điểm và ư muốn của cả một dân
tộc, một quốc gia. Ngay cả trong một cặp vợ
chồng hay một gia đ́nh là những đơn vị
xă hội nhỏ nhất không phải lúc nào cùng đồng
nhất, ḥa thuận; nhiều khi có những khác biệt về
lối sống, bất ḥa về t́nh cảm, quyền lợi…
Nhiều khi dẫn tới xung đột mạnh phải
li dị nhau, thậm chí gây những thiệt hại cho
nhau.
Giữa các cá nhân, bên cạnh những
tương đồng cũng có những khác biệt; trong
mỗi chính đảng, hay giữa các chính đảng và các
tổ chức xă hội cũng như vậy. Xét về mặt các khoa học xă
hội th́ đây là sự phát triển tự nhiên của
con người. Ai phủ nhận những qui luật này
đều là phản khoa học, chỉ như ếch ngồi
đáy giếng coi trời bằng vung! Nói một cách khác, trong một quốc
gia bao gồm nhiều triệu người không thể lúc
nào cũng có chính kiến đồng nhất, không thể
có ư muốn và động lực luôn luôn giống nhau. Xă hội
loài người là một xă hội đa thể, đa
năng và đa diện; cho nên cần phải có chế
độ đa đảng và các tổ chức xă hội
dân sự độc lập. Chính nhờ thế nó mới
phát triển không ngừng qua sự cạnh tranh để
cùng tồn tại.
Trong một xă hội
văn minh, các chính đảng đóng vai tṛ rất quan trọng
trong việc tổ chức và xây dựng đất nước,
giống như các kiến trúc sư trong lănh vực xây cất,
các kĩ sư trong một xí nghiệp hay các bác sĩ trong bệnh
viện. Một xă hội văn minh, nhân bản, một chế
độ thông minh sáng suốt phải biết xây dựng
và tổ chức đất nước hợp lí để
tạo ra cạnh tranh lành mạnh, công bằng và trật tự
trong mọi lănh vực từ chính trị, kinh tế,
văn hóa, xă hội; chứ không phải lấy hận thù,
ḱ thị và đấu tranh giai cấp làm nền tảng.
V́ như thế chỉ dẫn tới tiêu giệt lẫn
nhau, phá hủy nội lực, dẫn tới độc
tài, nghèo đói, lạc hậu và lệ thuộc bên ngoài! Thảm
trạng của VN ngày nay phải là cái gương cảnh
giác nghiêm khắc cho mọi người, do hậu quả cực
ḱ tai hại của chế độ độc đảng!
Như thế bất
cứ học thuyết hay tiền đề nào cứ
khăng khăng ngang ngược cho rằng, ư muốn của
một đảng luôn luôn cũng là ư muốn của toàn thể
nhân dân; từ đó đặt đảng lên tối
thượng, lên trên cả quyền lợi dân tộc.
Đây là một sự đảo lộn thứ tự giá
trị cực ḱ nguy hiểm, lấy cái toàn thể phải
phục vụ cho một cá thể hay một tổ chức.
Đó là cách trồng cây ngược, cho ngọn xuống
đất! Nói một cách khác,
học thuyết này hoàn toàn sai lầm và cực ḱ phản
khoa học!
Đối chiếu
với lịch sử phát triển của nhân loại, coi
đảng của ḿnh là tối thượng cũng hoàn
toàn đi ngược lại với tiến tŕnh phát triển
của loài người. Lịch sử thành lập xă hội
và quốc gia chuyển qua nhiều giai đoạn: bộ lạc,
xứ quân, quân chủ, độc tài, dân chủ. Phán rằng,
đảng của ḿnh là tối thượng, đảng
được giao phó sứ mệnh cai trị đất
nước. Nó giống hệt như hệ tư tưởng
quân chủ thời phong kiến trước đây vài thế
kỉ. Trước đây các nhà vua được coi
như con trời, được thiên mệnh giao phó xuống
trần gian dẫn dắt người dân. Nay những
người cầm đầu ĐCS cũng dựa trên lí
thuyết phong kiến này với một vài biến thể
bề ngoài, qua những lí luận ngụy biện theo kiểu
của những kẻ cầm súng trong tay, để quả
quyết sự cầm quyền của đảng ḿnh là ư
muốn của dân. V́ thế cứ cố t́nh áp dụng nó,
cưỡng bức nhân dân phải theo là hành động vô
đạo đức, bất nhân và tất yếu phi chính
nghĩa, phản khoa học. Từ đó chính quyền do
đảng độc quyền dựng lên là bất chính,
các hoạt động của chính quyền của ĐCS
như thế không có cơ sở pháp lí, không có cơ sở
đạo lí, đó là chính quyền bất chính không đại
diện cho ai! Nhân dân và các tổ chức dân chủ có quyền
và trách nhiệm phải đạp đổ nó đi!
2. Cần hiểu rơ cho đúng
nội dung và ư nghĩa
đích thực của sự Trung Thành trong chính trị
- Không được lạm dụng,
lợi dụng, mạo nhận và cưỡng bức!
Trung thành là một
khái niệm thuộc tâm lí học. V́ nhu cầu an ninh cho bản
thân nên con người muốn có sự trung thành và họ
t́m những lí do và xây dựng những lí luận để
chứng minh và thuyết phục cho nhu cầu trung thành.
Trung thành, trung tín thể hiện giữa cá nhân với nhau,
giữa cá nhân với tổ chức hay với một
tư tưởng. Như trung thành (chung thủy) giữa vợ
chồng, trung thành với một tôn giáo, một đảng
hay với quốc gia (tổ quốc). Sự trung thành dựa
trên sự tín nhiệm hoặc niềm tin. Nó thể hiện
trên các mặt nhận và cho theo cách thỏa thuận tự
nguyện. Khi niềm tin không c̣n hoặc bị lợi dụng,
cưỡng bức th́ ư nghĩa và mục đích của sự
trung thành bị mất.
Trong các tôn giáo
ḷng trung thành với giáo chủ và giáo lí của tôn giáo đó
thường được đề cao. Thậm chí c̣n
t́m cách sùng tín hóa như một tâm linh mang tính thiêng liêng huyền
bí. V́ nói cho cùng, tôn giáo là niềm tin, một lănh vực thuộc
tâm linh của con người, nhất là thời ḱ các khoa học
xă hội, kĩ thuật và tự nhiên chưa phát triển
cao. Những lời khuyên của giáo chủ mấy ngàn
năm trước như Kinh thánh. Niềm tin thường
được đồng hóa với sự thực hay chân
lí (không cần chứng minh), tín đồ hoặc người
đi sau phải tin tuyệt đối, không được
phép xét lại!
Nhưng sự
thực th́ ngay trong mỗi tôn giáo cũng chia thành nhiều hệ
phái khác nhau. Thậm chí giữa các hệ phái này c̣n chống
đối nhau, coi nhau là tử thù (dù cùng một giáo chủ)
và mở chiến tranh giết nhau: Thiên chúa giáo chia thành Công
giáo, Tin lành, Cơ đốc giáo; mỗi nhánh này lại
đẻ ra nhiều hệ phái khác. Hai giáo phái lớn nhất
của Thiên chúa giáo là Công giáo và Tin lành sau hơn 4 thế kỉ
ḱnh chống nhau đang t́m cách xích lại nhau, tiến tŕnh
ḥa giải đang được tiến hành. Cao điểm
là lễ kỉ niệm 500 năm ra đời của Tin
lành ở Đức năm 2017; trong dịp này Chủ tịch
Hội đồng Giám mục Công giáo Đức, Hồng Y
Reinhard Marx đă cùng Chủ tịch Hội đồng giáo
hội Tin lành Đức, Bedford-Strohm, cùng làm lễ chung. Hồi
giáo cũng vậy; cuộc tranh chấp dẫn tới chiến
tranh giữa các hệ phái Hồi giáo và hiện nay cũng
đang diễn ra đặc biệt ở Trung Đông,
nơi sinh ra và phát triển mạnh nhất của tôn giáo
này. Phật giáo cũng thế, qua thời gian đă chia
thành Bắc tông, Nam tông, Thiền tông…
Các cuộc chiến
tranh giữa các hệ phái của một tôn giáo cũng tàn bạo
không kém những cuộc chiến tranh giữa các vua chúa
trước đây, hay giữa các quốc gia hiện nay.
Điều này chứng minh rằng, niềm tin của tôn
giáo đó không phải vĩnh hằng, tuyệt đối.
V́ thế cho rằng, chết cho niềm tin là một hành
động đạo đức và cao thượng, chỉ
là khẳng định vừa sai lầm vừa cực ḱ
nguy hiểm. Nhiều nhà lănh đạo tôn giáo ngày nay có
đầu óc tiến bộ đă nhận ra những sai lầm
này và nghiêm khắc kết án những hành động quá
khích cực đoan ngay trong tôn giáo của họ. Nay họ
khuyên mọi người giữ đạo đức với
nhau, tôn trọng quyền con người và giữ ḥa b́nh giữa
các nước. Tóm lược lại, niềm tin chỉ có
giá trị rất tương đối, không mang tính phổ
quát cho mọi người.
Sau này trong chính
trị các vua chúa cũng đề cao ḷng trung thành của
dân và cũng dùng các lập luận rất gần khái niệm
trung thành của các tôn giáo, như “trung thành bất sự nhị
quân”, “trung với vua”…Đấy cũng là nhu cầu quan trọng
của các vua chúa để đối đầu lại
các đối thủ. Các vua chúa thường lợi dụng
sự nhẹ dạ và sự lệ thuộc của người
dân để bắt họ phải trung thành và phục dịch
triều đ́nh.
Ngày nay những
người cầm đầu toàn trị ở VN c̣n t́m mọi
cách đề cao ḷng trung thành với đảng theo lối
tán tận lương tâm, xuyên qua những thủ đoạn
rất hạ cấp, bên cạnh củ cà rốt là cái gậy!
Họ chọn những kẻ xu nịnh và dễ sai bảo,
xây dựng chế độ công an trị, ai chống đảng
bị gán ghép tội chống chế độ, phản quốc….Mặc
dầu họ vỗ ngực là chống phong kiến và vô
tôn giáo. Họ đang thản nhiên làm những ǵ mà họ
đă từng chống lại. Họ đă thay đổi
thái độ tâm lí, thay đổi ḷng dạ; v́ nay họ
không c̣n là người vô sản và vô quyền nữa; trái lại
họ đang là những người có quyền hành cao và nắm
tài sản kếch xù, nên có thái độ tàn bạo và thối
nát như các vua chúa phong kiến. V́ thế họ đang gặp
sự chống đối quyết liệt của nhân dân
và những người dân chủ, ngay cả trong hàng ngũ
của họ. Họ thấy nguy hiểm có thể mất
hết, nên t́m mọi cách bảo vệ nó, từ đó
đề cao ḷng trung thành và đàn áp những người
can đảm và biết quí tự trọng chống lại
họ! Những mâu thuẫn và hành động trái ngược
này so với thời trước khi có quyền lực và tiền
bạc đă để lộ rơ chân tướng thực của
họ là những người tham lam và tàn ác!
Họ c̣n lợi
dụng và khai thác tính cả tin và ḷng yêu nước của
đồng bào, tuyên truyền đồng hóa đảng với
tổ quốc; v́ thế mới
có những khẩu hiệu „yêu nước là yêu XHCN“, „chống
đảng là chống tổ quốc“! Mặc dù những
phạm trù này hoàn toàn khác nhau, như đă tŕnh bày ở
trên. Họ c̣n tán tận lương tâm đến mức
không ngại ngùng khai thác cả tâm linh. Đối với
bao nhiêu triệu người qua mấy thế hệ đi
kháng chiến, hàng triệu người đă hi sinh th́ đảng,
lănh tụ là h́nh ảnh tổ quốc sống động
nhất. Nhiều người dân b́nh thường không thể
suy nghĩ độc lập được, chưa nhận
ra tim đen của họ. Đây là lợi điểm tâm
lí rất lớn cho những người cầm đầu
chế độ toàn trị đang lợi dụng và khai
thác theo cách bất nhân vô lương tâm nhất để
phục vụ các mục tiêu ích kỉ đen tối của
họ. Những người cầm đầu toàn trị ở
VN hiện nay đang rất thâm độc và quỉ quyệt,
áp dụng lại một cách máy móc các phương pháp khai
thác rất hạ cấp các điểm yếu trong tâm lí của
con người đă từng được nhiều chế
độ độc tài bạo ngược sử dụng;
tiêu biểu nhất là các bạo chúa Hitler, Stalin và Mao Trạch
Đông!
Mỗi người
theo tŕnh độ hiểu biết và tuổi tác, khi c̣n trẻ
thường rất nhạy cảm và dễ tin nên có thể
bị dụ dỗ, bị đánh lừa; nhưng khi
trưởng thành th́ nhận ra được sai lầm
nên không làm nữa. Đây là sự trưởng thành, khôn
ngoan và sáng suốt. Người lănh đạo có
lương tâm và tinh thần trách nhiệm phải khuyến
khích và thực hiện chính sách nâng cao dân trí!
Thay v́ có trách nhiệm
đưa dân trí lên cao, khuyến khích tinh thần độc
lập và trọng khoa học của công dân, những
người cầm đầu vô cảm, vô lương tâm
lại lợi dụng kiến
thức thấp của một số người để cố t́nh trộn chung
sự trung thành với tâm linh, chính trị với tôn
giáo. Cũng theo lối làm
ăn tà giáo này, nên khi t́m cách loại bỏ Nguyễn Tấn
Dũng và vây cánh đang chống, chính Nguyễn Phú Trọng
đă tự khoác cho hành động phục vụ quyền
lợi ích kỉ phe nhóm của ḿnh là “thiêng liêng”, cố t́nh
đồng hóa một hành động chính trị như một
niềm tin tôn giáo có tính cách tâm linh. V́ đây là lănh vực
tâm lí rất nhậy cảm, nhiều người biết
nhưng không dám nói. Các thủ lănh độc tài đang vận
dụng triệt để, nơi th́ cho thổi phồng,
khi th́ khoét sâu vấn đề này.
Sự hi sinh cho
một mục đích cao thượng, v́ tin tưởng
người thủ lănh đang theo đuổi mục
đích chính đáng ḿnh đang tin. Khi ấy họ chưa
thấy con người thực của thủ lănh. Nhưng
khi nắm quyền th́ thủ lănh làm nhiều điều
ngược lại, thậm chí phản lại những
tuyên bố hay lời thề ban đầu, một chuyện
rất thường xẩy ra trong chính trị và nhiều
lănh vực khác trong cuộc sống thường nhật.
Thủ lănh đă phản bội sự hi sinh của những
đồng chí và nhân dân. Hay những người bị hi
sinh đă bị phản bội. Giả sử nếu có một
phép mầu nhiệm để họ sống lại và nhận
được ra bộ mặt thực của thủ lănh
th́ chắc chắn họ sẽ chối bỏ, xa lánh và chống
đối người từng được họ tin
tưởng. Như nhiều tướng lănh và sĩ quan
cao cấp QĐND và cán bộ cao cấp đă kết án chế
độ, như các tướng Trần Độ, Đặng
Quốc Bảo, cựu Đại tá Phạm Đ́nh Trọng,
Bùi Minh Quốc… Đây là tiến
tŕnh nhận thức tự nhiên rất chính đáng và cần
thiết, chứng tỏ sự trưởng thành và sáng suốt
nên rất đáng được trân trọng!
Nhân dân, trong
đó có cả những đồng chí c̣n sống, qua thời
gian với kinh nghiệm cuộc sống, qua những biến
đổi thời cuộc trong nước và quốc tế,
dần dần nhận rơ ra sự thật của sự vật, nhận rơ
ra bộ mặt thực của thủ lănh, nhận thức
ra những sai lầm của một chủ thuyết,
đường lối…Nên họ không c̣n tin, thậm chí c̣n
dấn thân chống lại. Mới đây nữ nghệ sĩ
Nguyễn Thị Kim Chi đă giăi bày tâm sự chân thành, cảm
thấy chính ḿnh và thế hệ của ḿnh đă bị những
người cầm đầu toàn trị phản bội rất
trắng trợn, bao nhiêu năm qua họ đă lợi dụng
ḷng yêu nước và trung thành của bao nhiêu triệu đảng
viên và nhân dân:
“Trải tuổi
trẻ ở chiến trường, tôi khát khao giải phóng
Miền Nam, thống nhất đất nước.
Nhưng than ôi! Khi nhận ra ḿnh đă góp tuổi xanh vào một
cuộc chiến huynh đệ tương tàn do mâu thuẫn
ư thức hệ quốc tế, tôi vô cùng đau đớn.
Nhiều đêm trắng tôi thao thức, khi những người
ưu tú lần lượt vào tù. Hàng triệu dân oan không nhà
làm nhói tim tôi. Im lặng là đồng loă cái ác, là có tội.”[1]
Đây là tiếng
nói của lương tâm và trí tuệ, là tiến tŕnh rất
tự nhiên và rất chính đáng, phản ảnh tâm trạng
và ư thức của hàng triệu người đă cảm
thấy những sự hi sinh và ḷng yêu nước của
chính ḿnh và nhân dân đă bị phản bội. Nó chứng
minh sự trưởng thành trong nhận thức và ḷng tự
trọng. Đó là những điều rất quí cần phải
ǵn giữ và cổ xúy. Trong một xă hội càng có nhiều
người làm như thế, họ là những công dân
gương mẫu, xă hội ấy chắc chắn sẽ
vươn lên.
Điều này
có thể thấy rất rơ ở những xă hội Đông
Âu từng nửa thế kỉ u mê trong chủ nghĩa
Marx-Lenin và mô h́nh độc tài XHCN đă đưa đất
nước chậm tiến lạc hậu, sợ hăi và hận
thù. Nhưng gần ba thập kỉ qua, sau khi đă nhận
ra những sai lầm, biết nắm lấy cơ hội,
cương quyết rũ bỏ những chế độ
toàn trị, cùng nhau dựng lên một xă hội mới nhân
bản hơn, gần với con người chân thật
hơn, được quyền làm việc, kinh doanh, hoạt
động theo đúng khả năng của ḿnh, được
tự do suy nghĩ và phát biểu. Nên các tầng lớp nhân
dân đă tích cực tham gia và đóng góp tài năng và sức
lực vào sự nghiệp chung. Nhờ thế nhiều
nước này chỉ trong gần ba thập niên đă tiến
bước rơ ràng và chắc chắn trong việc phục
hưng đất nước và phục vụ con người!
Những hành động và ư chí của người dân
Đông Âu hiện nay mới chính là cách đền đáp
khôn ngoan và sáng suốt đối với thân nhân, bạn bè
và đồng bào của ḿnh đă phải hi sinh suốt mấy
thế hệ, nhưng đă bị phản bội bởi
các thủ lănh CS! Giống như trường hợp của
VN hiện nay!
3. Vị trí rất tương đối của các
Hệ Tư tưởng
Năm nay K. Marx
vừa tṛn 200 tuổi (1818-2018).
Năm trước Cách mạng Tháng 10 (Nga) cũng trải
qua 100 năm, nhưng đă tan ră từ cuối thập niên
80 của Thế kỉ 20. Tư tưởng và nhận
định của Marx phát suất phần chính từ các
nguyên nhân và hậu quả của Cách mạng Công nghiệp ở
Anh và Âu châu vào thời gian ông c̣n sống. Từ đó ông rút
ra một số nhận định. Nhưng các nhận
định này không có giá trị vĩnh hằng, vô tận về
thời gian và không gian. Trước ông cũng đă có nhiều
nhà triết học, tư tưởng gia trong chính trị
và giáo chủ nhiều tôn giáo đă đưa ra nhiều
tư tưởng từng được ca tụng. Nhưng qua thời gian thử
thách và sàng lọc, nhiều tư tưởng và lí thuyết
này đă bị thực tế phủ nhận, không c̣n phù hợp
với các phát triển mới của xă hội; nên nó mất
giá trị, trở thành di tích của lịch sử để
người sau rút kinh nghiệm. Một số khác chỉ
c̣n sót lại một vài giá trị rất tương đối.
Không có ǵ vĩnh cửu. Không có ǵ tuyệt đối.
Nhưng đó mới chính là chân lí tuyệt đối nhất.
Các học thuyết
thuộc lănh lực khoa học xă hội nhân văn đều
do con người rút từ kinh nghiệm hoặc sáng tạo.
Nhưng con người bằng xương bằng thịt
có những giới hạn rất tương đối từ
thể xác tới tinh thần. Không có ai hoàn hảo 100%. Tốt-xấu,
hùng-hèn, thiện-ác …là hai mặt của con người. Nếu
có điều kiện tốt th́ mặt tốt sẽ phát
triển và ngược lại! Trong một xă hội tốt
th́ sẽ tạo những điều kiện thích hợp
để cái tốt của cá nhân và xă hội được
phát triển và ngược lại. Nếu để cho những
tính xấu của con người phát triển, như ḷng
tham, hận thù, độc tài…th́ chắc chắn sẽ
thành xă hội xấu. Để nhận rơ về một
người đă là khó, nhận rơ về một xă hội
loài người thật khó vô cùng. V́ thế nhân loại mới
có câu “Sông sâu c̣n có kẻ ḍ, ḷng người nham hiểm ai
đo cho cùng!” Xă hội loài người tồn tại và
phát triển liên tục. Nhiều thách thức mới,
nhưng cũng có nhiều cơ hội mới. Để
bảo tồn và hạnh phúc hơn, nên loài người tiếp
tục công việc sáng tạo, vượt qua trở ngại,
bỏ lại những ǵ không c̣n giá trị, vượt lên
nắm lấy thời cơ!
Dân tộc nào ư
thức và sáng suốt biết hành động như thế
th́ tiếp tục vươn lên. Dân tộc nào thỏa măn với
chiến thắng, ngủ ĺ và ăn bám quá khứ đều
bị loại, bị đứng bên lề lịch sử.
Văn minh Ai cập, văn minh Khổng giáo, văn minh
Inca…đă chịu chung số phận này. Văn minh Hồi
giáo đang bị thời đại của Thế kỉ
21 thử thách. Nhiều tôn giáo
từng có giá trị tuyệt đối trong một thời
gian dài ở nhiều khu vực trên thế giới,
nhưng nay chỉ c̣n như vang bóng một thời, chỉ
giữ một số giá trị tương đối và
đang đứng trước những thử thách gay gắt.
Ban đầu
tư tưởng của Marx về đấu tranh giai cấp
và dự đoán về thế giới đại đồng
được nhiều người tin. Các phong trào công nhân
dùng bạo lực nhằm tiêu giệt giới chủ
(tư bản) đă bùng nổ ở Âu châu. Nhưng không lâu
sau đó những người Dân chủ Xă hội đă thấy,
bạo lực không giải quyết được mà chỉ
làm những khó khăn của xă hội gia tăng; bạo lực
càng gây thêm hận thù, phá hoại chỉ đưa tới
đổ vỡ! Nhiều chính trị gia và triết gia thức
thời đă nhận ra rằng, chỉ có sức mạnh
của nhân dân, đám đông có tổ chức và đấu
tranh ôn ḥa mới thuyết phục và buộc giới chủ
nhân phải xét lại.
V́ thế ra
đời các phong trào công nhân và thành lập các nghiệp
đoàn độc lập, thành lập các chính đảng
tham gia bầu cử để đấu tranh ngay trong nghị
trường và những tổ chức xă hội dân sự
hoạt động độc lập đă đưa
đến thắng lợi ở nhiều nước. Thành
công này đă khiến các giới quí tộc và tư bản
phải nh́n nhận, đời sống công nhân từng
bước được cải thiện; các giá trị
tiến bộ được các bên nh́n nhận; các quyền
tự do dân chủ căn bản cho mọi người,
không phân biệt sắc tộc và giới tính được
công nhận. Nhờ vậy xă hội phát triển đều
đặn trong công bằng và nhân ái, pháp luật nghiêm minh
được mọi người tôn trọng.
Trên những
cơ sở nhân bản và nhận thức rất thực tế
này, nhiều quốc gia đă kiến tạo xă hội
văn minh, ấm no và hạnh phúc cho cả cá nhân lẫn cộng
đồng. Kiên tŕ thực hiện đường lối
rất thiết thực và khôn ngoan này, nên nhiều nước
đă từ tro tàn và hận thù chỉ sau khoảng nửa
thế kỉ trở thành những thiên đàng dưới
trần gian. Đó là những nước thực hiện
nghiêm túc chế độ DCĐN trong chính trị, kinh tế,
giáo dục, văn hóa, xă hội và tôn giáo.
Ngược lại,
Lenin, Stalin đă đem học thuyết Marx áp dụng vào xă
hội Nga, bên cạnh một vài thành tích lớn trong công
nghiệp phục vụ chiến tranh, nhưng những nhu
cầu và quyền lợi căn bản của tuyệt
đại đa số nhân dân đă bị bỏ rơi.
Trong khi đó những người cầm đầu chỉ
lo củng cố quyền lực độc tài, tôn thờ
sùng bái cá nhân, tham nhũng và lập vây cánh thanh toán lẫn
nhau và đàn áp nhân dân. Sai lầm chồng chất, tàn bạo
dă man, nên chế độ toàn trị sau 70 năm đă biến
Liên xô thành địa ngục trần gian. V́ thế sau 70
năm chế độ toàn trị ở Liên xô đă tự
tan ră. Chỉ c̣n là một sự kiện lịch sử rất
tang thương với bao nhiêu triệu người bị
giết, bị đày đọa, bị bỏ đói, bị
tước quyền làm người!
Chủ nghĩa
Marx đă được thử thách từ Liên xô tới
Đông Âu và nhiều nơi khác, cuối cùng đă tự sụp
đổ. Đây là kết quả thực tiễn, một
sự thực ai cũng có thể kiểm chứng
được. Mọi người b́nh thường đều
biết được như thế. Chỉ có những
người giả mù, giả điếc không muốn biết.
Chỉ những người giáo điều bảo thủ
và vô cảm mới không nhận ra sai lầm. Trong số này
Nguyễn Phú Trọng được xếp vào người
đi đầu. Mặc dầu chế độ CS Liên xô
lấy ư thức hệ Marx-Lenin làm kim chỉ nam đă bị
tự tan ră từ 1991, nhưng đầu tháng 11.2017 vào dịp
kỉ niệm 100 năm Cách mạng Tháng 10 ông Trọng vẫn
gân cổ lên hết lời ca ngợi!: “Tinh thần Cách mạng
Tháng Mười và những thành quả lịch sử cũng
như những cống hiến to lớn của nhân dân các
dân tộc trong Liên bang Xô-viết đối với loài
người măi măi không bao giờ phai mờ, măi măi sẽ
c̣n ghi đậm trong tâm trí của mọi người có
lương tri trên toàn thế giới!” [2]
Điều này chứng minh Nguyễn
Phú Trọng là người cực ḱ giáo điều, mở
miệng ra là tụng niệm các câu sáo ngữ và sai lầm
của Marx-Lenin. Nguyễn Phú Trọng c̣n vô cảm và lạnh
lùng trước những thống khổ và lo âu của nhân
dân. Ông đă vô cảm và lạnh lùng đến nỗi thân
hành tới chúc mừng ban giám đốc công ti Formosa,
đúng vào lúc hàng triệu nhân dân miền Trung đang đau
khổ trước thảm họa môi trường do công
ti này gây ra. Ông đă vô cảm và lạnh lùng đến nỗi
bắt giam cả phụ nữ và thanh niên biểu t́nh ôn ḥa
lên tiếng chống TQ xâm lấn, chống bất công và
độc tài. Đúng ra trong vai tṛ của người lănh
đạo, ông Trọng phải khen ngợi ḷng yêu nước
và tinh thần tiến bộ của họ. Ở những
nước dân chủ thực sự, công an có bổn phận
ǵn giữ trật tự để bảo vệ các cuộc
biểu t́nh. Ông đă vô cảm đến nỗi trong khi BK
ngang ngược bành trướng trên biển Đông th́ lại
hô rằng, t́nh h́nh biển Đông không có ǵ mới! Ông
đă kiêu ngạo đến nỗi kết án hàng ngàn trí thức
và chuyên viên là “suy thoái tư tưởng chính trị, đạo
đức, lối sống.”, khi họ lên tiếng đ̣i hỏi
rất chính đáng là phải hủy bỏ Điều 4 của
Hiến pháp vẫn để ĐCS độc quyền! [3]
Nguyễn Phú Trọng
là người mắt sáng, tai thính nhưng tại sao lại
không biết những điều này? Hay chính đầu óc
giáo điều, tính kiêu ngạo, đa nghi và ḷng vô cảm
đă khiến ông không muốn biết, không dám nghe, cái ǵ cũng
sợ, nên trở thành như người bất b́nh thường? V́ vậy Nguyễn Phú Trọng
đă tự cho thấy không đủ tư cách, năng lực
và phẩm chất. Nguyễn Phú Trọng và những người
theo ông tưởng rằng, vẫn có thể nắm quyền
qua các chính sách ḱm kẹp và đàn áp trên 90 triệu dân.
Nhưng đây chỉ như người lội ngược
ḍng, như các chế độ toàn trị ở Liên xô và
Đông Âu trước đây. Ḍng nước dân chủ ở
VN đang chẩy xiết,
không c̣n lâu sẽ ra tới biển khơi nhập vào
đại dương dân chủ và tiến bộ! Những
kẻ lội ngược ḍng sẽ bị đuối sức
và phải bỏ cuộc!
Những người
cầm đầu chế độ toàn trị từ HCM tới
Nguyễn Phú Trọng thường thề thốt rằng,
phải lấy kết quả thực tiễn để kiểm
nghiệm lí thuyết. Họ vẫn coi chủ nghĩa
Marx-Lenin là bửu bối, là đũa thần. Nhưng sự
sụp đổ của Liên xô đă gần 30 năm và ngay
tại VN họ cũng thất bại trong mô h́nh “đổi
mới” giả tạo suốt trên 30 năm qua. Các kết
quả thực tiễn này đă phủ nhận triệt
để và toàn bộ lí thuyết lấy ư thức hệ
Marx-Lenin làm trung tâm. Nhưng họ vẫn đang sử dụng
trên 90 triệu người VN như những con chuột,
con thỏ làm vật thí nghiệm cho chủ thuyết
Marx-Lenin, mặc dầu chủ thuyết này đă hoàn toàn thất
bại và bị thực tế phủ nhận. Đây rơ
ràng vừa là một dă tâm, vừa là sự ương ngạng
đến mức mù quáng của những người chỉ
biết thờ quyền lực!
4. Ngoại giao mù quáng
đưa tới tàn phá Nội lực
và lệ thuộc bên
ngoài, không được phép lấy mộng làm thực!
Nhiều lănh
đạo CSVN thường tự ca tụng đường
lối ngoại giao của họ là rất sáng suốt
đă giúp họ giành được những thắng lợi
to lớn, nên đă đánh thắng được các
cường quốc từ Pháp đến Mĩ. Thoạt
nh́n th́ tưởng như thật. Nhưng nếu suy nghĩ
chín chắn, tự vấn lương tâm và đặt thêm
câu hỏi, những thắng lợi này có giữ được
lâu dài không? Và có làm cho VN trở thành một nước thịnh
vượng, nhân dân hạnh phúc, dân chủ và độc lập
thực sự hay không?
Hăy khách quan và
can đảm nh́n thẳng vào xă hội VN hiện nay sẽ
t́m được câu trả lời trung thực: VN hiện
nay sau trên 70 năm thực hiện XHCN đang là thiên
đàng hay địa ngục trần gian? Câu trả lời
lại là một sự thực hết sức cay đắng,
người Việt nào cũng cảm nhận được,
v́ hầu hết đều là nạn nhân!
Trong từng
giai đoạn lịch sử, những thắng lợi to
lớn ban đầu đă bị mau chóng biến mất,
vượt khỏi tầm tay và cuối cùng hiện nay
đang trở thành gánh nặng cho cả dân tộc!:
• Thắng lợi
năm 1954 là nhờ ĐCS TQ giúp đỡ, chi viện súng
đạn và lương thực. Nhưng đất nước
bị chia đôi. Không lâu sau ĐCSVN lại mở “Chiến
tranh giải phóng” ở miền Nam để thực hiện
giấc mơ đưa cả nước lên thiên
đường XHCN, nhờ sự chi viện súng đạn
và lương thực của Liên xô và TQ. Mĩ tham chiến.
Các lực cực đoan cả trong lẫn ngoài đă xô
đẩy VN vào một cuộc nội chiến tàn khốc
chưa từng có trong lịch sử dân tộc với sự
tiếp tay của bên ngoài.
• Sau thắng lợi
1975 không lâu, chỉ bốn năm sau lại rơi vào chiến
tranh chống TQ năm 1979 ở biên giới phía Bắc và sa
lầy trong cuộc chiến ở Campuchia. Đất
nước lệ thuộc Liên xô cả về quân sự,
ngoại giao và kinh tế. Trong khi đó VN bị bao vây cấm
vận, nạn đói đe dọa bao nhiêu triệu người
từ Bắc chí Nam, lạm phát phi mă 700-800%. Sau khi Liên xô tan
ră, cuối cùng những người cầm đầu chế
độ toàn trị lại phải sang Thành đô xin cầu
ḥa với TQ, mở đường sự lệ thuộc
mới vào phương Bắc từ năm1990 và nay đang
cưỡng bức VN phải làm thân trâu vàng kéo cày trả nợ!
***
Tại sao thắng
lợi quân sự và ngoại giao không giữ được
lâu dài và c̣n đẩy đất nước hết vào cuộc
chiến tranh này sang cuộc chiến tranh khác dẫn tới
lệ thuộc bên ngoài?
V́ nội lực
quá yếu lại bị lạm dụng tới mức cạn
kiệt!:
• Các cuộc chiến
tranh tàn khốc và triền miên liên tục mấy chục
năm đă dẫn tới những tàn phá chưa từng
có. Bao nhiêu triệu thanh niên đă bị hi sinh, bao nhiêu triệu
cô nhi, quả phụ; hận thù, chia rẽ sâu sắc giữa
các thành phần dân tộc. Dẫn tới nghèo đói, lạc
hậu và lệ thuộc các nước chủ nợ hết
từ Liên xô tới TQ.
• Tệ hại
nhất là chủ trương độc quyền chân lí của
một nhúm người có quyền lực. Họ mù quáng và
kiêu ngạo cho rằng, chỉ có họ mới nắm
được chân lí tuyệt đối. Ai nói khác hay chống
họ đều bị chụp mũ là kẻ thù của
nhân dân, đều bị đàn áp, bịt miệng, thậm
chỉ cả thủ tiêu. Chủ trương độc
tài tàn bạo dẫn tới phân hóa, làm suy yếu và soi ṃn
các lực lượng trong xă hội, triệt tiêu sáng kiến
và triệt tiêu sự đóng góp trí tuệ, sức lực của
mọi tầng lớp nhân dân!
• Những
người cầm đầu chế độ toàn trị
ở VN suốt gần 75 năm từ HCM tới Nguyễn
Phú Trọng làm chính trị như người chơi cờ
bạc. Vốn ít, lực yếu
nhưng lại rất hám ăn lớn. Khi thua lớn lại
c̣n tính chơi tháu cáy, đánh xả láng theo cách “đốt
cháy cả dăy Trường sơn!” V́ thế khi cháy túi, nội
lực không c̣n th́ chỉ c̣n cách bán vợ đợ con.
Như đă phải đem hàng trăm ngàn thanh niên sang cựu
Liên xô và các nước CS Đông Âu làm công nhân rẻ tiền
để trả nợ cho các nước này. Hay hiện
nay hàng triệu công nhân chỉ làm gia công với đồng
lương chết đói trong các công ti FDI đầu
tư của nước ngoài ngay tại VN!
***
Mặc dầu
tư tưởng „thế giới đại đồng“
chỉ là một huyền thoại viển vông, nhưng nhiều
thế hệ lănh đạo của CSVN đă ngớ ngẩn
đến mức đần độn tôn thờ tư
tưởng về „thế giới đại đồng“
từ Marx-Lenin đến Mao là „tiến bộ“, "khoa học"
và „chân lí“ và c̣n khẳng định, chỉ có duy tŕ sự
độc tôn toàn trị của ĐCS mới thực hiện
được XHCN để đạt tới mục tiêu
„thế giới đại đồng"! Chính v́ thế
người sáng lập ĐCSVN đă công khai coi chủ nghĩa
Marx-Lenin như là những cây đũa thần và từ khi
Mao Trạch Đông giải phóng lục địa TQ và viện
trợ súng đạn và cố vấn th́ ông Hồ chọn
thêm tư tưởng Mao làm thần tượng! Họ coi
t́nh anh em giữa các ĐCS cao
hơn quyền lợi
chính đáng và lâu dài của dân tộc và sinh mạng
hàng bao nhiêu triệu nhân dân để bảo vệ tiền
đồn CS! Trong khi đó, đối với chính nhân dân,
đồng bào của ḿnh, v́ chủ trương giai cấp
đấu tranh và tôn thờ tuyệt đối vào bạo
lực, nên đă bao nhiêu lần họ đă thẳng tay
tiêu giệt những người dân chủ, đàn áp nông
dân, trí thức và các tôn giáo!
Nhiều thế
hệ lănh đạo CSVN đă lẫn lộn giữa mục
tiêu và phương tiện, thậm chí lấy phương
tiện làm mục tiêu. Như Hồ Chí Minh lúc đầu
dùng học thuyết Marx và phương pháp cướp chính
quyền của Lenin (phương tiện) để giải
phóng đất nước, giành độc lập cho VN (mục
tiêu). Nhưng sau khi cướp được chính quyền
họ lại bắt dân phải tuyệt đối tuân
theo chủ nghĩa Marx-Lenin, tôn thờ lí tưởng không
tưởng “thế giới đại đồng”, xua bao
nhiêu triệu người vào 30 năm chiến tranh làm nghĩa
vụ quốc tế “canh giữ ḥa b́nh cho thế giới”.
Nhưng cựu CTN Nguyễn Minh Triết vẫn không thấy
đó là sự ngu dại, lại c̣n lấy làm hănh diện
muốn VN tiếp tục làm lính „canh thức cho cách mạnh
toàn cầu“! V́ vậy mục tiêu bị đẩy xuống
làm phương tiện và phương tiện trở thành
mục tiêu. Họ lại c̣n tàn bạo và khờ khạo chủ
trương giai cấp đấu tranh làm nền tảng
trong xă hội và dùng bạo lực làm phương pháp cai trị
xă hội. Một xă hội dùng hận thù và bạo lực
giết lẫn nhau th́ làm sao c̣n hạnh phúc và tự do, làm
sao tài năng không cạn kiệt được? Một
nước bị ch́m đắm từ cuộc chiến
tranh nay sang cuộc chiến tranh khác th́ nội lực bị
kiệt quệ, dẫn tới lệ thuộc bên ngoài !!!
Quan điểm
cực ḱ sai lầm đảo lộn mục tiêu thành
phương tiện đă được một số
chuyên viên cao cấp của chế độ cảnh báo ngay
từ cuối thập niên 80 trong một số cuộc hội
thảo do chính Tạp chí CS khi ấy tổ chức. V́ chính
khi đó phe giáo điều bảo thủ trong BCT đang
t́m cách giành lại tay lái và chuẩn bị quay đầu
sang chầu BK. Có nắm vững được hai chủ
trương "thế giới đại đồng"
và độc đảng theo "chuyên chính vô sản" của
nhóm cầm đầu CSVN mới hiểu được,
v́ sao đă có Công hàm của TT Phạm Văn Đồng gởi
TT TQ Chu Ân Lai 14.9.1958, nh́n nhận chủ quyền của TQ
trên biển Đông; đồng thời hoàn toàn im lặng
trước việc BK dùng hải quân đánh chiếm Hoàng
sa của VN 1.1974, khi ấy đang dưới sự quản
trị của Việt Nam Cộng ḥa. Nhưng chính khi đó
họ lại cho đổ
toàn bộ quân đội từ miền Bắc vào miền
Nam để giết hại đồng bào ḿnh! Và trong các
sách giáo khoa của CSVN giảng dậy trẻ em VN trước
1974 cũng đă từng coi các đảo Hoàng sa-Trường
sa là thuộc TQ. Chính v́ vậy trong Văn thư gởi Liên
hiệp quốc 8.6.2014 nhà cầm quyền BK đă dẫn
chứng các văn kiện chính thức này của CSVN đối
với các quần đảo tranh chấp để chứng
minh lí lẽ của họ.[4] Nghĩa là nhóm cầm đầu
BK hiện nay đă lợi dụng sự mơ tưởng
hăo huyền đến độ cực ḱ ngây thơ của
nhà cầm quyền HN để làm bằng chứng cho việc
họ chiếm đóng Hoàng sa-Trường sa của VN!
Có hiểu được
tâm lí tự ti nhược tiểu, chịu thuần phục
theo tín điều “ĐCSTQ trụ được th́
ĐCSVN cũng trụ được”, mới hiểu
được cái logic, tại sao những người cầm
đầu quyền lực nhất khi ấy là Đỗ
Mười và Lê Đức Anh đă ra lệnh không cho Hải
quân VN chống cự lại cuộc tấn công của Hải
quân TQ tại đảo Gac-Ma vào giữa tháng 3. 1988. 64 chiến
sĩ hải quân đă hi sinh như một món quà để
chuẩn bị cho họ lên đường sang Thành đô
tháng 9.1990 qui hàng Bắc kinh! Sau sự sụp đổ của
các nước CS Đông Âu và Liên xô vào cuối thập niên
80 nên những người cầm đầu CSVN khi ấy
vẫn theo tiêu chí đặt giá trị Đảng trước
nước sau, lo sợ chế độ toàn trị bị
tiêu vong và quyền lực của cá nhân họ cũng bị
tiêu tán, nên họ lại xin CSTQ cứu giúp. V́ họ vẫn
tin vào “t́nh đồng chí anh em” trong “thế giới đại
đồng”; nghĩ rằng, nếu CS TQ trụ được
th́ CSVN cũng trụ được. Nghĩa là trong t́nh
h́nh đen tối chung của Thế giới CS khi ấy
th́ BK cũng sẽ mở ṿng tay cứu vớt HN! V́ thế
nhóm cầm đầu CSVN đă cúi đầu thần phục
sang họp bí mật ở Thành Đô, TQ vào đầu tháng
9.1990. Dưới thời Nguyễn Phú Trọng tâm lí tự
ti mặc cảm lệ thuộc phương Bắc càng gia
tăng; trong khi BK đang có những hành động chiếm
biển-đảo và giết hại ngư dân VN, nhưng
Nguyễn Phú Trọng lại vẫn gọi BK là “Bạn” và
đánh lừa cả QH là “t́nh h́nh biển Đông không có ǵ
mới!”
Từ đó
không chỉ "hợp tác chiến lược toàn diện"
trên các b́nh diện đảng, nhà nước giữa hai
bên trong chính trị, ngoại giao, quốc pḥng, an ninh mà c̣n mở
toang cửa kinh tế-thương mại với BK. V́ thế
chỉ mới gần ba thập niên qua kinh tế VN đă gần
như bị buộc chặt vào thị trường TQ, từ
nông sản, khoáng sản, nguyên liệu đều phụ
thuộc vào thị trường TQ; đại đa số
các công tŕnh hạ tầng đều nằm trong tay các công
ti TQ; kim ngạch nhập siêu từ TQ từ 200 triệu USD
(2001) nay lên tới trên dưới 30 tỉ USD mỗi
năm. Sự lệ thuộc vào kinh tế TQ đă tới
mức nguy hiểm, nên chính Trương Tấn Sang khi
đang là CTN đă phải nh́n nhận: “Chỉ c̣n hơn một
năm rưỡi th́ đến ngày 1.1.2016 về
thương mại hóa tự do TQ – ASEAN, nếu cứ ĺnh
śnh như thế này th́ đến ngày 1.1.2016, hàng hóa các loại
của TQ sẽ tràn ngập lănh thổ VN”.[5] Ngay cả Tạp chí CS đă phải
nh́n nhận sự lệ thuộc đến mức khủng
khiếp của kinh tế VN vào TQ đă lên tới trên 80%:
“Nền kinh tế VN phụ thuộc tới hơn 80% vào nền
kinh tế TQ; trong khi lư thuyết kinh tế thế giới
cho rằng, để giữ nền kinh tế độc
lập, tỷ lệ này không nên vượt quá 30%”. Và “2015,
nhập siêu của VN từ TQ ước tính
đạt 32,3 tỷ USD, tăng 12,5% so với năm
2014.” [6] Trong
khi ấy nợ công của VN gia tăng tới mức nguy
hiểm. Ngân hàng Phát triển Á châu cho biết, nợ nước
ngoài của VN gia tăng rất nhanh mỗi năm. Năm
1985 trước khi “đổi mới,” nợ nước
ngoài chỉ hơn 10 tỷ USD. Nhưng nay Ngân hàng Thế giới
nói, nợ công của VN sẽ vượt xa con số 117 tỷ
USD của năm 2015. [7]
Lệ thuộc
kinh tế đă là cực ḱ nguy hiểm, nhưng nô lệ
trong tư tưởng và nô lệ trong tâm lí -bệnh tự
ti mặc cảm- với BK của những người cầm
đầu chế độ toàn trị HN c̣n cực ḱ nguy
hiểm hơn! V́ thế mới dẫn tới thái độ
cúi đầu của Nguyễn Phú Trọng gọi kẻ
thù giết dân ḿnh, chiếm đọat hải đảo
và tài nguyên của nước ḿnh là “Bạn” là “Đồng
chí”! Chính sách và những tuyên bố
cực ḱ sai trái như trên của những người cầm
đầu chế độ toàn trị đă làm tê liệt
ư chí cảnh giác của đảng viên cũng như nhân
dân trước ư đồ đen tối của BK, đồng
thời đánh lạc toàn bộ sự theo dơi của
dư luận quốc tế. Không có cường quốc
nào tin tưởng chế độ HN dám đứng thẳng
trước BK! Thậm chí từ khi Ṭa án Trọng tài Quốc
tế ra phán quyết ngày 12.7.16 bác bỏ toàn bộ các yêu
sách về “Đường lưỡi ḅ” và “quyền lịch
sử” của TQ trên biển Đông, nhưng nhà cầm quyền
CSVN vẫn chưa dám công khai ủng hộ và bảo vệ![8]
***
Nói tóm lại,
chính những chủ trương và chính sách ngoại giao cực
ḱ sai lầm, lấy mộng làm thực từ 1945 tới
nay, khiến cho VN đă bao lần bị làm quân cờ thí
trong các cuộc tranh chấp quốc tế. Tại đó
chính những “đồng minh tin cậy nhất” từ TQ tới
Liên xô đă thí tốt VN trong các cuộc thương lượng
quốc tế để bảo vệ quyền lợi quốc
gia của họ. Chính v́ thế suốt trên 70 năm qua VN
thường xuyên bị rơi vào hoàn cảnh cực ḱ nguy
hiểm!
Trong khi Nguyễn
Phú Trọng hănh diện hăo tự vỗ ngực về
“thành tích ngoại giao”, bảo là, “Ta phải là thế nào
th́ người ta mới mời ḿnh chứ !” Nhưng ông Trọng
đă quên lời cảnh cáo của ông Hồ: “Ta có mạnh
th́ họ mới chịu đếm xỉa đến. Ta yếu
th́ ta chỉ là một khí cụ trong tay của kẻ khác, dẫu
kẻ ấy có thể là bạn đồng minh của ta vậy”.[9] Thái độ tin tưởng mù
quáng vào tân đế quốc BK từ Nguyễn Văn Linh,
Đỗ Mười tới Nguyễn Phú Trọng đă dẫn
tới những kết quả thực tiễn cực ḱ
nguy hiểm về chính sách ngoại giao lấy mộng làm
thực, tưởng là rất khôn, nhưng chính lại là
đại ngu!
5. Không thể sài lại
sách lược cũ Dối Trá được nữa
!
Những khi chế
độ rơi vào hoàn cảnh cực ḱ nguy hiểm
như sợi chỉ treo ngàn cân, họ lôi ngay bửu bối
của người sáng lập đảng ra áp dụng.
Đó là „Dĩ bất biến, ứng vạn biến“ (có
thể thay đổi sách lược để thích ứng
với t́nh thế, nhưng trước sau phải giữ
tuyệt đối Đảng CS nắm độc quyền
tiếp tục). Châm ngôn hành động chính trị này HCM
đă ứng dụng vào giai đoạn 1945-46 để bảo
vệ chính quyền c̣n rất non trẻ của ông. Khi ấy
HCM phải đối đầu với hai kẻ thù trong
nước và ngoài nước. Các sư đoàn quân Tưởng
Giới Thạch ốm đói và tham nhũng đang ồ ạt
tiến xuống phía Bắc để giải giới quân
Nhật. Pháp đang t́m cách quay lại Đông dương phục
dậy chế độ thực dân. Các đảng không CS
đang trỗi dậy đấu tranh đối lập
giành quyền với chính quyền CS. Ứng dụng câu trên
đối với đoàn quân của họ Tưởng,
để bảo vệ chính quyền CS c̣n trong nôi, ông Hồ
đă không từ một thủ đoạn nào t́m mọi
cách mua chuộc các tướng Tầu tham nhũng để
yên cho chính quyền của ông và bỏ rơi các nhóm chính trị
VN không CS; đồng thời mua chuộc, chia rẽ và thanh
toán các chính đảng và đảng viên các đảng
này.
Vừa thành công
trong việc trung lập hóa và vô hiệu hóa đoàn quân của
Tưởng Giới Thạch th́ HCM lại phải đứng
trước việc quân Pháp trở lại VN. Khi đàm phán
với Pháp với mục tiêu t́m cách tŕ hoăn việc Pháp trở
lại, để chính quyền HCM có thời gian củng cố
thế lực, ông tiên liệu chuyến đi này kéo dài và những
thỏa hiệp ḥa hoăn để VN đứng trong Liên hiệp
Pháp sẽ làm mất ḷng dân, các chính đảng không CS sẽ
nổi dậy. Chính quyền CS son trẻ lại như sợi
chỉ treo ngàn cân. V́ thế HCM lại dùng bửu bối „Dĩ
bất biến, ứng vạn biến“. Trước khi
sang Pháp đàm phán ông Hồ đă căn dặn Vơ Nguyên Giáp
và Nguyễn Hải Thần ở trong nước phải
biết thi hành châm ngôn „Dĩ bất biến, ứng vạn
biến“ để thanh toán các cán bộ cao cấp của
các chính đảng không CS (vụ Ôn Như Hầu là một
điển h́nh)!
Cuối thập
niên 80 chế độ CSVN lại rơi vào hoàn cảnh cực
ḱ ngặt nghèo không khác thời 1945. Liên xô, nước viện
trợ và đồng minh chính của VN, đang rơi vào
tan ră. BK đang trở thành tử thù. Mĩ và các nước
Tây phương đang phong tỏa và cấm vận, nạn
đói đang diễn ra thảm khốc không khác nạn
đói 1945! Lúc đó họ c̣n rơi vào hoàn cảnh cực
ḱ nguy hiểm là ư thức hệ
CS đang bị phủ nhận từ Đông Âu tới Liên
xô.
V́ thế nhóm cầm
đầu khi ấy lại phải dở bửu bối rất
xảo quyệt „Dĩ bất biến, vạn ứng biến“
ra sài lại. Nhưng hoàn cảnh 1986 hoàn toàn khác với
1945. Ư thức hệ Marx-Lenin đă bị phủ nhận.
Thành tŕ Cách mạng tháng 10 Liên xô đă tự chôn vùi. Họ
hoảng hốt nên phải dựng lên và lôi cả „Tư
tưởng HCM“ bên cạnh Marx-Lenin làm nền tảng
tư tưởng của chế độ. Nhưng „Tư
tưởng HCM“ là ǵ, nội dung như thế nào, ứng dụng
vào thực tại ra làm sao th́ không ai trong nhóm cầm đầu
định nghĩa được. Sau nhiều cuộc „Hội
thảo khoa học“ các nhà khoa bảng XHCN hàng đầu cũng
không đồng ư được với nhau, thế nào là
„tư tưởng HCM“. Nên đă có tới 60 định nghĩa
khác nhau về cái gọi là „Tư tưởng HCM“. Nói khác, họ
lôi ông Hồ vào chỉ cốt để ru ngủ và
đánh lừa đảng viên và những người nhẹ
dạ. V́ khi sinh thời chính HCM đă khoán trắng lănh vực
tư tưởng cho Lenin và Mao. Mỗi khi cần th́ ông lại
dở ra!
***
Tóm lại khi
đó chủ nghĩa CS không c̣n như người chỉ
đường, cứ đi theo hướng mặt trời!
Khi ấy chính cựu TT Phạm Văn Đồng đă phải
thừa nhận, “chúng ta như người đi đường
không có bản đồ!“ Tâm trạng của một lữ
khách cô đơn không biết đi theo hướng nào,
lương thực c̣n bao nhiêu, sức khỏe kéo dài
được bao lâu? Trong chính trị, tâm trạng rất
hoang mang, lo sợ và bi quan này diễn tả sự mất
phương hướng, mất phong độ, không c̣n sức,
không biết chọn giải pháp nào để đối
phó với t́nh thế ngặt nghèo trước mắt.
Trong hoàn cảnh
sợi chỉ treo ngàn cân này, họ nên cứ tiếp tục
độc quyền, bảo vệ độc quyền? Hay
phải sáng suốt và can đảm hội ư với các
chuyên viên, trí thức, dựa vào dân để cùng nhau t́m một
sinh lộ mới thích hợp cho đất nước?
Nhưng như con ngựa quen đường cũ, họ
đă trở về khẩu hiệu „Dĩ bất biến,
ứng vạn biến “ để bảo vệ độc
quyền cho đảng. V́ thế họ đă giữ thái
độ chụp giật, nhắm mắt áp dụng các biện
pháp lợi cho đảng trước mắt, hậu quả
cho đất nước như thế nào th́ mặc kệ!
Đó chính là „Công thức đổi mới“ đă
được 5 đời TBT từ Nguyễn Văn Linh,
Đỗ Mười, Lê Khả Phiêu, Nông Đức Mạnh
và Nguyễn Phú Trọng đem ra thi thố suốt trên 30
năm qua. Công thức này bao gồm: Đảng độc
tài + KTTT ĐHXHCN với DNNN làm chủ đạo + Chiều
chuộng các công ti nước ngoài FDI; bỏ rơi, khinh
khi doanh nhân nội và bỏ rơi nông dân.
Chủ
trương này được triển khai vào thực tế
với mô h́nh bao gồm: Các tập đoàn và tổng công ti
nhà nước trở thành những đứa con cưng nắm
độc quyền các huyết mạch kinh tế, đồng
thời ưu đăi cho hàng ngàn doanh nghiệp đầu
tư nước ngoài FDI. Mô h́nh kinh tế này được
khoác cho cái tên „đổi mới“, nhưng vẫn do ĐCS
độc quyền, dưới sự chỉ huy độc
đoán của những cán bộ đầy quyền lực
và rất tham lam, nhưng lại không có khả năng chuyên
môn. V́ vậy sau trên 30 năm thi thố dẫn tới những
kết quả cực ḱ tai hại: Đất nước
vẫn tụt hậu, nhân dân vẫn lầm than và bị
đàn áp, lănh thổ và chủ quyền đang bị TQ xâm
chiếm và đe dọa, tham nhũng như rươi từ
các UVBCT tới các cán bộ xă thôn. Không những thế, nay
cả ĐCS cũng bị biến thể chỉ c̣n là cái
h́nh nộm để cho các nhóm lợi ích bất tài vô đức
xâu xé ! Tục ngữ phương Tây có câu, „Nói dối có cẳng
ngắn“. Kẻ dối trá không thể đi xa; kẻ lừa
đảo không thể tồn tại lâu!
6. Ư thức và trách nhiệm của công
dân: Cứ đi th́ sẽ thành đường!
Hăy xé rào công an, xé rào cản chính trị
độc tài, bất tuân bạo chúa!
Chính đảng
chỉ là một phương tiện, chứ không phải
là mục tiêu hay đích cuối. Sự tồn tại và
phát triển của đất nước và hạnh phúc của
nhân dân mới là mục tiêu hàng đầu và mang giá trị
vĩnh cửu. Một chính đảng đứng ra cầm
quyền phải ư thức rằng, họ chỉ cầm
quyền bao lâu đáp ứng nguyện vọng của dân và
giải quyết tốt được t́nh thế. Nếu
không làm được
như vậy th́ không c̣n
đủ tư cách và khả năng cầm quyền. Phải
biết tự nguyện rút lui, hoặc nhân dân đẩy
đi chỗ khác, chấm dứt vai tṛ cầm quyền của
họ. Trước đây các triều đại vua chúa cũng
vậy. Nếu được ḷng dân th́ lên cầm quyền.
Khi bất lực, phản bội dân, đối xử bạc
ác với dân th́ dân nổi dậy đạp đổ. Dân
vi quí, chở thuyền là nước mà lật thuyền cũng
là nước!
Việc nước
là chuyện chung, trong đó ư thức trách nhiệm của mỗi
công dân rất quan trọng, như những viên gạch xây
nên ngôi nhà chung. Nếu thấy một chính đảng cầm
quyền trở thành vật cản, lực phá hoại, th́
khi ấy, mọi công dân và các tổ chức có quyền và
trách nhiệm phải có can đảm và thông minh quyết
chí cùng nhau đẩy vật cản đi, chấm dứt
lực phá hoại để dân tộc và đất nước
tiến lên!
Các triều
đại vua chúa trước đây đều muốn gia
truyền con nối. Ngày nay tại VN ĐCS và nhóm cầm
đầu bảo thủ cũng muốn tham lam như vậy.
Nắm quyền rồi không muốn buông ra, mặc dầu
đă hoàn toàn thất bại. Nay chỉ có sức mạnh của
nhân dân, sự kết đoàn của những lực lượng
tiến bộ trong xă hội th́ mới chấm dứt
được các thế lực độc tài, tàn bạo
và bất lực!
Nhân dân và các tổ
chức yêu nước đang ngày càng ư thức trách nhiệm
và sứ mạng rất rơ trong việc cùng nhau quyết chí
xây dựng một nước VN mới:
● Chế
độ độc tài đảng trị hay cá nhân trị
không thể giải quyết được những khó
khăn của đất nước mà chỉ làm nan giải
và nguy hiểm hơn! Dù chế độ độc tài hiện
nay có thể biến thể thành chế độ độc
tài cá nhân, phe nhóm hay vẫn tồn tại dưới h́nh nộm
đảng trị. Trước sau nó vẫn là chế
độ độc tài. Tức là đi ngược lại
nguyện vọng chính đáng của đại đa số
nhân dân, phản bội những hi sinh và tin tưởng của
nhiều thế hệ gần một thế kỉ qua. Sự
tồn tại của chế độ tộc tài (đảng
trị hay cá nhân) đều cản trở sự phát triển
của đất nước và sự đi lên của dân
tộc!
● Chế
độ độc tài đang làm VN tụt hậu kinh tế
so với các nước tiên tiến, kể cả nhiều
nước trong khu vực cả nửa thế kỉ, trở
thành băi rác công nghiệp nguy hiểm và lâu dài cho toàn dân tộc.
Chế độ độc tài cản trở tài năng,
kiến thức, những động lực vô cùng cần
thiết để phát triển, canh tân đất nước
và bảo vệ độc lập. Chế độ độc
tài đang làm phí phạm và phá hoại các tiềm năng
nhân lực và tài nguyên. Chế độ độc tài
đang làm cho VN mất một phần lănh thổ, tài nguyên
bị xâm chiếm, biển Đông bị đe dọa. Cho
nên chủ quyền và độc lập dân tộc đang bị
đe dọa nghiêm trọng do chủ trương “thực
hiện giấc mơ vĩ đại” phục hồi
đế quốc Đại Hán
đặc biệt dưới thời Tập Cận
B́nh! Kẻ đang tâm làm nội gián cho phương Bắc
hiện nay không ai khác là Nguyễn Phú Trọng. Ông đang ca
tụng BK là “Bạn”, đồng thời lại ngăn cản
và đàn áp tàn bạo các cuộc biểu t́nh của nhân dân
chống lại các hành động xâm lấn của
phương Bắc!
● Khách quan
nhận xét và so sánh với nhiều nước, với dân
số trên 90 triệu dân, nhiều tài nguyên cả về nông
nghiệp lẫn khoáng sản; dân tộc VN có những đức
tính cần cù, nhẫn nại, biết trọng những giá
trị của dân tộc và biết học tập những
tiến bộ của nhân loại, nên trải qua mấy
ngàn năm lịch sử VN đă có những thời đại
đạt tới nền văn minh nổi trội trong khu
vực, kể cả so với những nước lớn.
Do đó VN không phải là nước nhược tiểu
như một vài đế quốc thực dân đă gán ghép
và chế độ độc tài toàn trị và vọng ngoại
đang cúi đầu trước tân đế quốc BK!
● V́ vậy
VN ngày nay phải sớm trở thành một nước dân
chủ và phú cường ở Đông nam Á, sánh vai b́nh đẳng
về mọi phương diện với các dân tộc tiến
bộ trên thế giới. Mọi công dân và các thành phần
dân tộc có tiếng nói và chỗ
đứng thích hợp, hănh diện và tham gia tích cực xây
dựng một nước VN mới. Nước VN mới
của Thế kỉ 21 phải là một nước dân chủ
trong chính trị, tự do trong kinh tế, tiến bộ
trong giáo dục và khoa học, văn minh trong văn hóa và tôn
giáo, công bằng trong việc đóng góp, sống ḥa b́nh và
b́nh đẳng với các dân tộc. Nước VN mới
của Thế kỉ 21 long trọng tuyên bố quyết bảo
vệ độc lập, chủ quyền và toàn vẹn lănh
thổ; theo đuổi đường lối đối
ngoại ḥa b́nh, hợp tác cùng có lợi với các dân tộc
ở Á châu và thế giới!
● Con
đường đấu tranh nào để đi tới
mục tiêu tối thượng và khát vọng chính đáng của
dân tộc ta trong Thế kỉ 21? Bạo lực không thế
dẫn tới dân chủ mà chỉ dẫn tới hận
thù chồng chất và lâu dài. Bất công không thể dẫn
tới đoàn kết mà chỉ đi tới chia rẽ.
Độc tài chỉ dẫn tới phá hoại, chia rẽ
và dẫn tới lệ thuộc. Dùng bạo lực làm giải
pháp đấu tranh là đi vào bước chân sai lầm của
CS dẫn tới chế độ độc tài toàn trị
tàn bạo và khủng khiếp nhất suốt trên nửa
thế kỉ vừa qua. Tôn thờ bạo lực chỉ
đào sâu hận thù, chia rẽ và tàn phá mọi sáng kiến,
tài năng. Lợi dụng sự nhẹ dạ của nhân
dân, CS đă lợi dụng ḷng yêu nước để xây
dựng chế độ độc tài toàn trị trên sự
hi sinh xương máu của bao nhiêu triệu đồng bào
ta qua nhiều thế hệ!
● Muốn
chấm dứt chế độc độc tài hiện nay
th́ phải biết kết hợp sức mạnh toàn dân. Mọi
công dân, mọi đoàn thể chính trị, tôn giáo, kinh tế,
văn hóa và sắc tộc đều có quyền tự nguyện,
b́nh đẳng; với tinh thần trách nhiệm cao tham gia
tích cực nhất, sáng tạo nhất bằng
phương pháp đấu tranh phi bạo lực để
chấm dứt nhanh chóng chế độ độc tài. Có
thể khác nhau -đó là sự phát triển tự nhiên của
một xă hội thừa nhận sự khác biệt và tinh
thần dân chủ- nhưng cùng đi một hướng
chung. Đó là độc lập dân tộc, ǵn giữ chủ
quyền, xây dựng đất nước không dùng bạo
lực và đấu tranh giai cấp, nhưng bằng trí tuệ,
siêng năng và ḷng thương người. Đây chính là biết thực hiện
ḷng yêu nước khôn ngoan và chính đáng cho mục tiêu cao cả
của toàn dân tộc cho một nước VN mới trong
Thế kỉ 21.
Cần lập
một mẫu số chung vững mạnh, nhưng đủ
rộng và thích hợp cho các khuynh hướng dân chủ tiến
bộ, để phối hợp hoạt động tích cực
và hiệu quả trong mọi môi trường, mọi hoàn cảnh,
mọi giai đoạn; phù hợp với mục tiêu chung,
phục vụ sứ mạng chung nhằm cô lập, làm tê
liệt từng bộ phận, từng phần chế
độ độc tài, đồng thời mở rộng
từng bước và gia tăng sức mạnh các lực
lượng yêu nước tiến bộ kiến tạo
dân chủ!
● VN là một
nước lớn trung b́nh trên thế giới, giầu tài
nguyên, dân số đứng thứ 15 trên thế giới, biết
lao động siêng năng, thành phần chuyên viên ngày một
đông. Nước ta không thiếu những điều kiện
cần để sớm đưa VN thành một nước
giầu dân mạnh. Nhưng cái thiếu duy nhất lại
rất quan trọng mà dân tộc ta c̣n thiếu, được
coi là điều kiện đủ, đó là một chế
độ chính trị vận hành theo những nền tảng
của một xă hội Dân chủ Đa nguyên tam quyền
phân lập: Ba quyền lập pháp, hành pháp và tư pháp độc
lập với nhau và liên đới trách nhiệm; các chính
đảng được tự do hoạt động;
kinh tế thị trường tôn trọng hoạt động
kinh tế của tư nhân, tôn trọng quyền tư hữu,
tôn trọng qui ước cạnh tranh công khai và lành mạnh;
đầu tư và khuyến khích một nền giáo dục
trọng thực nghiệm, khoa học và nhân bản; xây dựng
một nền văn hóa tôn trọng quyền làm người,
chống bạo lực và chủ nghĩa dân tộc quá
khích, ǵn giữ và khơi thông những giá trị đạo
đức dân tộc và học hỏi những tiến bộ
của thế giới; xây dựng một nền quốc
pḥng và ngoại giao đủ mạnh, thích hợp với
thực lực và tầm vóc của dân tộc để bảo
vệ đôc lập, chủ quyền và toàn vẹn lănh thổ
và các hải đảo; hợp tác với các nước
trong khu vực và liên minh với các cường quốc cùng
theo những giá trị chung của DCĐN, để ǵn giữ
ḥa b́nh và thịnh vượng trong khu vực.
● Nền tảng
căn bản của một nước VN mới phải
đứng vững trên bốn chân: 1. Một tầng lớp
trí thức và chuyên viên độc lập và sáng tạo, giữ
vai tṛ phản biện khoa học trong mọi lănh vực của
xă hội. 2. Một tầng lớp
doanh nhân mạnh, tự tin, có tinh thần mạo hiểm và
trách nhiệm. 3. Các chính đảng
dân chủ thực sự, mạnh về lực lượng,
có tư tưởng trong sáng và tổ chức chặt chẽ,
biết đặt mục tiêu quyền lợi của đất
nước cao hơn đảng.
4. Các tổ chức xă hội dân sự độc lập
trong mọi lănh vực, giữ vai tṛ là tai, mắt và tiếng
nói trung thực của toàn xă hội.
Bốn thành phần
này là trụ cột căn bản vừa hỗ trợ, vừa
kiểm soát nhau trong tinh thần trách nhiệm liên đới;
với niềm vinh dự thực hiện sứ mệnh
chung là xây dựng một nước VN mới, lấy hạnh
phúc của nhân dân, phú cường của đất nước,
độc lập của dân tộc làm mục tiêu tối
thượng, để quyết chí sớm đưa VN
sánh vai b́nh đẳng với các dân tộc tiến bộ
trên thế giới trong Thế kỉ 21!
7. Hai cuộc Cách mạng toàn cầu hóa kinh
tế-tài chính và Internet
điện
tử đang mở ra kỉ nguyên mới và thách thức mới,
làm thay đổi
trật tự thế giới, nếp sống và thái độ
của con người và đang ảnh
hưởng rất mạnh tới vận mạng dân tộc
VN
Trong khi cuộc
Cách mạng toàn cầu hóa trong kinh tế-tài chính đă tạo
những cơ hội cho những công ti liên quốc và những
đại công ti đầu tư xây dựng cơ xưởng
trên toàn thế giới để t́m lợi nhuận cao, th́
nhiều nước đang phát triển có dịp tiếp
nhận và học tập các kĩ thuật sản xuất
mới, đồng thời tạo công ăn việc làm
trên tương quan cùng có lợi trong sự phân công quốc
tế. Đấy là đứng về mặt lí thuyết.
Trong thực tế liệu hai bên cùng thắng hay chỉ một
bên được lợi c̣n bên kia bị bóc lột, điều
này tùy thuộc nhiều điều kiện khác nhau.
Nhờ những
phát minh mới trong công nghiệp điện tử qua hệ
thống satellit kết nối mọi khu vực trên toàn cầu;
đặc biệt với sự ra đời của máy điện toán cá nhân, điện
thoại cầm tay, điện thư và các công ti dịch vụ
internet nối kết xă hội, nên hàng tỉ người
giữa các quốc gia và các nền văn hóa khác nhau đă gần
lại với nhau. Chỉ một bản tin hay h́nh ảnh
chỉ vài giây, vài phút sau đă tới được hàng
trăm triệu người, hàng tỉ người gây xúc
động ḷng người rất mạnh chưa từng
có. Nó làm cho những cá nhân trên toàn cầu, nhất là giới
trẻ, hàng ngày đối thoại và trao đổi ư kiến
với nhau về những vấn đề đang
được quan tâm trong nhiều lănh vực của cuộc
sống. Từ đó họ có dịp so sánh giữa đời
sống của chính họ cũng như các nền văn
hóa và văn minh khác nhau. Bên cạnh những thông tin trung thực
c̣n có cả những tin vịt, giả mạo (fake news), kêu
gọi quá khích, hận thù dân tộc và tôn giáo. Các chế
độ cực đoan có thể sử dụng kĩ thuật
internet làm tê liệt an ninh-quốc pḥng…và các nước
độc tài cũng có thể can thiệp trực tiếp
vào nội bộ các nước khác.
Hai cuộc Cách
mạng toàn cầu hóa kinh tế-tài chính và internet điện
tử tuy mới vừa bùng nổ khoảng 3-4 thập niên
nhưng đang làm thay đổi kiến trúc và trật tự
thế giới, thay đổi cả thói quen và tập quán
của con người; từ đó đưa tới thay
đổi tâm lí, nếp sống và giữa các nền
văn hóa của nhân loại. V́ thế có lẽ hai cuộc
cách mạng mới này sẽ có nhiều tác động mạnh
hơn cả cuộc Cách mạng Công nghiệp hơn hai thế
kỉ trước ở Âu châu. Hai cuộc Cách mạng mới
này diễn ra tương đối cùng một lúc và
đang song hành ảnh hưởng trực tiếp và hỗ
tương lẫn nhau, tạo ra sức mạnh rất vũ
băo và sâu rộng tới mọi khu vực trên thế giới.
Đặc biệt việc toàn cầu hóa trong kinh tế-tài
chính và kết nối mạng điện tử toàn cầu
đă vô t́nh diễn ra trùng vào thời gian Liên xô và Thế giới
CS tan ră. Chiến tranh lạnh chấm dứt, mang theo sự
chấm dứt của trật tự thế giới lưỡng
cực thời Chiến tranh lạnh, với hai đầu
HK và Liên xô, với hai mô h́nh xă hội trái ngược nhau
trên thế giới trong chính trị, kinh tế và văn hóa.
Hai cuộc Cách
mạng kinh tế-tài chính và kĩ thuật điện tử
hiện nay đang làm thay đổi cuộc sống vật
chất và tinh thần của nhiều tỉ người, dẫn
tới thay đổi những tương quan lực
lượng quốc tế, thay đổi tư duy và tâm lí
của nhân loại. Những tác động và ảnh hưởng
của hai cuộc Cách mạng mới không chỉ trong kinh tế,
tài chính, thương mại mà c̣n thay đổi cả tập
quán, thói quen và thái độ của hàng tỉ người,
nhất là các thế hệ trẻ. Nó đang tác động
mạnh lên cả chính trị, kinh tế, tài chính, an ninh và
trật tự của thế giới; tạo lập những
lực lượng và tương quan mới làm đảo
lộn trật tự cũ. Nhiều trật tự cũ
từng là nền tảng trong bang giao quốc tế từ
sau Thế chiến thứ hai đang bị thử thách
như LHQ, Ngân hàng Thế giới (WB), Quĩ tiền tệ
Quốc tế (IMF), Tổ chức thương mại Quốc
tế (WTO)…Từ đó cả nhiều giá trị cũ, nhiều
nền văn hóa cũng đang đứng trước những
thử thách gắt gao. Nói chung, hai Cuộc cách mạng mới
đang thay đổi bộ mặt thế giới và ảnh
hưởng sâu sắc tới tư duy cũng như tập
quán của các dân tộc và các nền văn minh.
Nhưng mỗi
cuộc cách mạng cũng đều có hai mặt tốt
và xấu. Bên cạnh những tiến bộ và thành quả
không thể chối căi được, nó cũng chứa
đựng một số rủi ro và sơ hở cần
phải nghiêm túc phân tích để sớm ngăn chặn, sửa
chữa và cải thiện. Các cuộc cách mạng mới
hiện nay đang mở ra cho nhân loại những vận
hội mới; như xóa nghèo đói, chậm tiến, đẩy
lùi các thế lực độc tài. Những giá trị nhân
quyền và tự do dân chủ đang được phổ
cập tới từng cá nhân và ngơ ngách mà trước
đây hai ba thập kỉ vẫn bị coi là ảo tưởng.
Qua h́nh ảnh và thông tin trên điện thoại cầm tay,
những người trẻ Hồi giáo hàng ngày có dịp so
sánh với những thế hệ đồng tuổi ở
nhiều khu vực có nền văn hóa và văn minh khác. Cũng
vậy hàng trăm triệu thanh thiếu niên ở các nước
phát triển có thể thấy bằng mắt, bằng tai
những sự đàn áp và cả những tiếng than khóc
của những người đồng tuổi bị
đánh đập dă man của công an dưới những
chế độ độc tài. Sức mạnh của truyền
thông điện tử ngày nay đă được chính nhà
độc tài Nguyễn Phú Trọng rất lo ngại nhận
định: Ngày nay “làn sóng
điện đang thay thế thanh gươm; cây bút là
phương tiện đi vào trái tim khối óc con người”[10] V́ thế tháng 6. 2018 vừa qua Nguyễn
Phú Trọng đă để cho QH gật thông qua Luật An
ninh mạng để ngăn chặn những tiếng nói
độc lập, thông tin đa diện và quan hệ giữa
người Việt ở trong và ngoài nước, cũng
như giữa VN với thế giới xuyên qua hệ thống
internet.
Lợi dụng
tiến bộ kĩ thuật điện tử để
can thiệp trực tiếp vào t́nh h́nh chính trị, kinh tế
của nước ngoài mong thoát khỏi sự phong tỏa
của quốc tế. Như trường hợp nhà độc
tài Nga Putin đă cho tổ chức Hacker đánh cắp các
điện thư của ứng cử viên tổng thống
bà Clinton, rồi cho WikiLeaks tung ra để giúp Trump thắng
cử năm 2016. Hay BK sử dụng Hacker để
đánh cắp kĩ thuật công nghệ, theo dơi đối
lập trong và ngoài nước. Hai cuộc Cách mạng mới
đang tạo thành những sức mạnh vũ băo, khiến
cho những chính trị gia độc tài, những chủ
nghĩa dân tộc cực đoan và tôn giáo quá khích lo lắng
và hoảng sợ. Họ đang lao đầu phản công
bằng những chủ nghĩa mị dân, phao tin thất
thiệt để gây hận thù, chia rẽ theo cách c̣ hến
tranh nhau ngư ông biển lợi! Ở một số
nơi các cá nhân độc tài và nhà cầm quyền các chế
độ cực đoan c̣n lợi dụng hai cuộc cách
mạng mới này để củng cố quyền lực!
Như Tổng thống Trump hàng ngày dùng Twitter để tung
các fake news (tin giả mạo) ḱ thị chủng tộc, tôn
giáo, chia rẽ đồng minh; Tổng thống Putin cho mật
vụ Nga dùng Hacker can thiệp nội bộ Mĩ giúp Trump
thắng cử; hay Tập Cận B́nh dùng bộ máy công an mật
vụ và kĩ thuật điện tử để theo dơi
đối lập và ngăn cấm các hoạt động
internet bất lợi cho độc tài BK.
Một cuộc
cách mạng thường mở ra các cơ hội và khả
năng tốt, các lực lượng cách mạng muốn
tạo ra một xă hội mới tiến bộ và nhân bản
hơn, nhưng các lực lượng phản cách mạng
muốn duy tŕ chế độ cũ. Ngoài ra c̣n phải
lưu ư, có những lực lượng lợi dụng cách
mạng để thủ lợi riêng. Trong lịch sử
nhân loại đă thường xẩy ra những t́nh trạng
như vậy trong giai đoạn giao thời. Khi các cơ
chế cũ không c̣n thích hợp và những cơ chế mới
chưa được thành lập hoặc chưa hoạt
động kiến hiệu. Trong đó các thế lực cực
tả hoặc cực hữu lợi dụng để thiết
lập và củng cố các chế độ không tưởng
như Cách mạng Tháng 10 của Lenin ở Nga 1917, hoặc
dân tộc cực đoan như Quốc xă Đức thời
Hitler không bao lâu sau Thế chiến thứ nhất.
***
Hai cuộc Cách
mạng mới đang diễn ra, trong khi đó nhiều
cơ chế cũ không c̣n thích hợp, như chiếc áo chật.
Nhiều giới có ư thức trách nhiệm trên b́nh diện
quốc gia lẫn quốc tế đă nhận ra được những cơ hội rất tốt
cho nhân loại, đồng thời cũng thấy rơ một
số khuyết điểm của hai cuộc cách mạng
mới và đ̣i hỏi phải nghiêm túc thay đổi nhanh
chóng. Đó là:
● Cần phải chấm dứt
t́nh trạng nhiều công ti liên quốc và đại công ti
đạt lợi nhuận hàng năm cả chục tỉ,
thậm chí cả trăm tỉ Mĩ kim, nhưng đă trốn
thuế hoặc chỉ phải đóng thuế rất thấp
một vài phần trăm. V́ thế cần hợp tác để
thiết lập chế độ thuế khóa quốc gia và
quốc tế công b́nh để chấm dứt những bất
công này. Mục tiêu là dùng thuế đánh từ các lợi
nhuận của các công ti này cho các quốc gia trực tiếp
liên hệ và các tổ chức quốc tế thích hợp
để giải quyết công ăn việc làm, cải thiện
lương bổng cho công nhân, chống bất công và bóc lột,
tạo lợi ích cho đa số.
● Cũng cần chấm dứt sớm
t́nh trạng lợi dụng thời cơ đục nước
béo c̣ ở nhiều nước độc tài đảng
trị và độc tài cá nhân. Ở một số nước
toàn trị, như TQ và VN, những người cầm
đầu đang lợi dụng viện trợ và đầu
tư của các nước và công ti nước ngoài lên tới
hàng trăm tỉ Mĩ kim để đổ vào các doanh
nghiệp nhà nước, nhằm củng cố bộ máy
độc tài và tạo ra nạn tham nhũng bất trị
trong hàng ngũ bọn quan đỏ từ trung ương
tới địa phương. Các chế độ độc
tài đảng trị và cá nhân đang toa rập với nhiều
công ti nước ngoài cùng nhau bóc lột công nhân qua các mánh lới
thỏa hiệp, đút lót và tham nhũng. Các thủ đoạn
tồi tệ này giống hệt như thời ḱ đầu
của Cách mạng Công nghiệp, bọn tư bản và vua
chúa đă cấu kết với nhau dựng lên chế độ
tư bản rừng rú!
● Cần sớm thiết lập những
định chế quốc tế mới, qui định
pháp lí công khai, minh bạch và nghiêm khắc để ràng buộc
và ngăn cấm những hoạt động Hacker phá hoại,
ăn cắp thông tin điện tử cho các mục
đích đen tối. Các công ti làm dịch vụ điện
tử xă hội phải chịu trách nhiệm về những
tin cố t́nh bịa đặt (fake news), cố súy cho bạo
lực, ḱ thị tôn giáo và chủ nghĩa dân tộc cực
đoan; nhưng không được thỏa hiệp và
nhượng bộ những đ̣i hỏi của các chế
độ tài t́m cách ngăn cản tự do tư tưởng
và báo chí. Đồng thời phải thiết lập các
cơ chế quốc tế đủ mạnh để thực
hiện những biện pháp kiểm soát và chế tài hữu
hiệu trên b́nh diện quốc tế để nghiêm khắc
ngăn cấm mọi biện pháp độc tài, xâm phạm
tự do báo chí, thông tin và tự do tư tưởng của
con người.
***
Đối với
hai cuộc Cách mạng toàn cầu hóa kinh tế-tài chính và ứng
dụng điện tử internet đang thu hút hàng tỉ
người trên thế giới, cần phải giữ tinh
thần khoa học khách quan, ḷng can đảm và đầu
óc sáng suốt, biết sử dụng những lợi ích
thiết thực và to lớn mới cho các quốc gia, cho
con người; đồng thời biết cương quyết
cải thiện và ngăn ngừa những bất cập!
Có những
người bi quan cho rằng, Trump gian dối làm tổng thống
Mĩ với khẩu hiệu “Mĩ trước tiên”
(America First), Tổng thống Putin rất ma đầu và Tổng
bí thư Tập Cận B́nh tôn thờ chủ nghĩa dân tộc
cực đoan “thực hiện giấc mơ vĩ đại
của TQ” th́ các cuộc cách mạng này sẽ bị chững
lại hoặc thậm chí bị thủ tiêu. Nói như thế
có khác nào tin rằng, điện thoại cầm tay, điện
thư và các phương tiện truyền thông xă hội tân
ḱ gắn kết thông tin và liên lạc hàng ngày giữa nhiều
tỉ người trên trái đất sẽ bị vô hiệu
hóa, thành đống sắt vụn? Và các giao thương,
quan hệ kinh tế trên b́nh diện toàn cầu hiện nay
phải lùi lại trở về nhường chỗ cho
giao dịch chỉ giới hạn trong khuôn khổ quốc
gia và khu vực như các thế kỉ trước?
Ai tin như thế
là nghĩ rằng, độc tài, bạo lực, dối trá
và mị dân đang thắng thế và thay cho ôn ḥa, trung thực
và nhân bản. Ai tin như thế là vô t́nh hay cố ư cho rằng,
những giá trị về nhân quyền, công bằng, bác ái và
tự do dân chủ mà nhân loại từ Tây sang Đông
đă đổ bao nhiêu xương máu trong nhiều thế
kỉ qua đă mất hết giá trị! Những ai tin
như vậy có khác ǵ nghĩ rằng, có thể bắt thời
gian ngưng lại, hay quay ngược được thời
gian!
Các bạo chúa
Hitler, Stalin, Mao…đă có thể khuấy động một
nước hay một khu vực trong một thời gian;
nhưng nhân loại vẫn từng bước vững vàng
tiến về phía trước, loại bỏ các chế
độ độc tài và xây dựng một thế giới
nhân đạo hơn, với tự do dân chủ và cuộc
sống ấm no hơn. Trước đây cuộc Cách mạng
Công nghiệp cùng với sự thành h́nh những lực
lượng và tương quan mới và những chính sách thức
thời của những lực lượng tiến bộ
và nhân bản đă đưa tới sự ra đời của
các nghiệp đoàn công nhân và chủ nhân, chấm dứt
lao động bóc lột; công nhận các quyền ứng cử
và bầu cử tham gia vào công việc của cộng đồng;
nam nữ b́nh đằng và tiến tới các quyền tự
do dân chủ căn bản của con người được
nh́n nhận trong Hiến chương Nhân quyền LHQ.
Đây là một sự thực lịch sử không ai có thể
chối căi được! Hai cuộc Cách mạng mới cũng
sẽ đưa nhân loại tới những bước tiến
cao hơn, vững chắc hơn. Không nhà độc tài hay
lực lượng phản động nào có thể quay
ngược bánh xe lịch sử! Trên đường
đi đừng sợ chó sủa, đường ta ta cứ
đi!
***
Hai cuộc Cách
mạng kinh tế-tài chính và điện tử internet
đang mở ra trên b́nh diện toàn cầu, tạo những
cơ hội mới và những thách đố cho cả
nhân loại. Các dân tộc tiến bộ, các xă hội
văn minh và nhiều tổ chức quốc tế lớn
đang nỗ lực vận động và sử dụng
hai cuộc Cách mạng này để nâng cao thêm những giá
trị đă đạt được của nhân loại
trên nhiều b́nh diện lên những đỉnh cao mới.
Mục tiêu thiết thực cụ thể là để Thế
kỉ 21 đánh dấu một ḱ nguyên mới của loài
người, với trọng tâm là cải thiện cuộc
sống vật chất và tinh thần, các dân tộc và các nền
văn minh hiểu biết nhau hơn, cùng phát triển trên nền
tảng thịnh vượng và công bằng, giảm bất
công và nghèo đói, cùng nhau ǵn giữ ḥa b́nh, ngăn ngừa
các chủ trương cực đoan và cùng nhau hợp tác
để bảo vệ môi
sinh và chế ngự các thiên tai.
Thách đố
lớn và cũng là mối nguy hiểm nhất của nhân
loại là các chủ nghĩa dân tộc quá khích cực
đoan, nuôi tham vọng đế quốc. Trong số này ư
đồ phục hồi “thực hiện giấc mơ vĩ
đại của TQ” của chế độ toàn trị
CSTQ đang trở thành nguy cơ lớn nhất cho Đông
Á, Đông nam Á và cả thế giới trong Thế kỉ
21. Trong đó đặc biệt VN, một nước láng
giềng và là cửa ngơ trên đường chinh phục khu
vực và thế giới của tân đế quốc TQ.
Muốn ngăn
cản hữu hiệu nguy cơ bị thôn tính và ǵn giữ
ḥa b́nh, bảo vệ độc lập th́ VN phải “thoát
Trung”, hợp tác với các nước trong khu vực và liên
minh với các cường quốc dân chủ. Quan trọng
nữa là phải xây dựng nội lực vững vàng cả
tinh thần lẫn vật chất trên mọi lănh vực.
Trong đó sự tham gia b́nh đẳng của mọi công
dân và đoàn kết chân thành của mọi thành phần dân
tộc là nền tảng vững vàng nhất. Đây là những
nguyên tắc và điều kiện tối cần thiết
để thành h́nh một nước VN mới càng sớm
càng tốt trong Thế kỉ 21. Không thể trông chờ thiện
ư và sự thức tỉnh của các nhóm lợi ích đang
thao túng chế độ toàn trị hiện nay ở VN. V́
chính nó đang gia tăng cấu kết với tân đế
quốc phương Bắc từ Hội nghị Thành
đô 9. 1990 nhằm bảo vệ quyền lực và tiền
bạc. Nó đang là lực cản và lực phá hoại!
Một nước
VN mới dân chủ, tự do, công bằng, thịnh vượng
và văn minh là điều kiện rất cần thiết
để cùng sát cánh b́nh đẳng với các dân tộc
văn minh và các lực lượng tiến bộ trên thế
giới; cùng thực hiện sứ mạng dân chủ, thịnh
vượng và ḥa b́nh cho chính VN, khu vực và thế giới
trong Thế kỉ 21. Sự
sáng suốt, ḷng can đảm và tinh thần dấn thân với
ư thức trách nhiệm cao đang chờ đợi ở mỗi
chúng ta! Mỗi người Việt ở trong và ngoài nước
đều có quyền và trách nhiệm tự nguyện tham
gia đóng góp tích cực nhất và thông minh nhất vào sứ
mạng thiết thực và cao cả này cho VN và thế giới!
________________________________________
17.12.2019
Mục Thời sự
Tạp chí Dân chủ & Phát triển điện tử:
hay www.dcvapt.net
[1] . Thư ngỏ ra khỏi ĐCS ngày 4.11.18 của nghệ sĩ Nguyễn Thị Kim Chi
[2] . Diễn văn của
Nguyễn Phú Trọng tại Lễ kỷ niệm 100
năm Cách mạng Tháng Mười Nga (1917 –
2017), ND 5.11.17
[3] . BBC 26.2.13
[4] . BK 9.6.14
[5] . Trương Tấn Sang nói trước cử tri tại Sài g̣n ngày 28.6, LĐ 28.6.14
[6] . TCCS 25.10.16:
http://www.tapchicongsan.org.vn/Home/Binh-luan/2016/41641/Tac-dong-cua-quan-he-kinh-te-Viet-Nam-Trung-Quoc.aspx
[7] . Người
Việt, 14.10.16
[8] .
. BBC, 13.7.16 Ṭa Trọng tài ra phán quyết:https://www.bbc.com/vietnamese/indepth/pca_ruling;
Âu Dương Thệ, Nghĩ
ǵ về „Cách mạng Tháng 8“?Từ 71 năm và 7 tháng: Lời
hứa của những
người cầm đầu
chế độ toàn trị trước sau vẫn như
„miệng quan trôn trẻ“!
[9] .
Infonet 9.2.16
[10]
. „Về cuộc đấu
tranh tư tưởng trong t́nh h́nh hiện nay”, CS ngày 9.11.05